Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

NGÀY VỀ - Thơ Ngọc Anh


                                 
                                                               
                                        NGÀY VỀ
                 
                           Khi trở về anh sẽ chẳng gặp em
                           Ngôi mộ bấy giờ đã xanh màu cỏ
                           Nắm nhang tàn rồi cũng không còn đỏ
                           Bông hoa cuối mộ chẳng còn tỏa hương

                           Khi anh trở về nếu vẫn còn thương
                           Anh ơi thắp cho em ngọn lửa ấm
                           Để em không bao giờ phải ân hận
                           Vì đã trót lỡ một đời yêu anh

                           Khi anh trở về nếu tóc còn xanh
                           Anh ơi dù dưới nấm mồ hoang lạnh
                           Em vẫn còn thèm một làn hơi ấm
                           Hãy ban cho em một chút lệ rơi

                           Em biết giữa chốn bon chen cuộc đời
                           Làm sao anh không sa vòng cám dỗ
                           Em chỉ xin anh hãy luôn luôn nhớ
                           Dù khi thác em vẫn còn yêu anh

                           Khi anh trở về nếu cỏ còn xanh
                           Thì hồn em còn lảng vảng đâu đấy
                           Anh hãy hứa như có mặt em vậy
                           Rằng anh chỉ yêu có mình em thôi

                                                         Ngọc Anh
                                          Châu Sơn 29-12-2014

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

ĐÀ LẠT ƠI (2) - Thơ Ngọc Anh




                                 ĐÀ LẠT ƠI                                              

                                 Ơi Đà Lạt của ta
                                 Bây giờ em đã khác
                                 Chẳng còn như ngày xưa
                                 Đường phố mang tên lạ

                                 Ngỡ ngàng đi tìm nhau
                                 Xuân Hương xưa yêu dấu
                                 Âm thầm cùng thời gian
                                 Nỗi buồn làm sao thấu

                                 Cam Ly giờ em đâu
                                 Em có còn dang dở
                                 Hay em đang mộng mơ
                                 Hợp duyên cùng thời thế

                                 Để ta phải ngẩn ngơ
                                 Như một kẻ xa lạ
                                 Giữa dòng người ngược xuôi
                                 Không hề chút duyên phận

                                 Đà Lạt của ta ơi
                                 Liệu em có còn nhớ
                                 Những lần ngồi bên nhau
                                 Hồn nhiên trên đường phố

                                 Kỷ niệm xưa chưa mờ
                                 Tình yêu còn ở lại
                                 Nỗi nhớ nào vương mang
                                 Đi theo cùng năm tháng

                                 Cho ta buồn vô hạn
                                 Đà Lạt của ta ơi
                                 Dường như ta mất người
                                 Khi trở thành xa lạ
                                               
                                  Châu Sơn 15-12-2014
                                             Ngọc Anh